SUY NIỆM LỜI CHÚA
THỨ SÁU TUẦN I MÙA VỌNG
Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Matthêu (9,27-31)
27 Khi ấy, Đức Giê-su đang trên đường đi, thì có hai người mù đi theo kêu lên rằng: “Lạy Con Vua Đa-vít, xin thương xót chúng tôi!”. 28 Khi Đức Giê-su về tới nhà, thì hai người mù ấy tiến lại gần. Người nói với họ: “Các anh có tin là tôi làm được điều ấy không?”. Họ đáp: “Thưa Ngài, chúng tôi tin”. 29 Bấy giờ Người sờ vào mắt họ và nói: “Các anh tin thế nào thì được như vậy”. 30 Mắt họ liền mở ra. Người nghiêm giọng bảo họ: “Coi chừng, đừng cho ai biết!”. 31 Nhưng vừa ra khỏi đó, họ đã nói về Người trong khắp cả vùng.
SUY NIỆM
Bài Tin mừng hôm nay ghi lại câu chuyện Đức Giêsu chữa lành hai người mù, trình bày về sứ vụ cứu thế của Đức Giêsu; đồng thời, cũng giúp nhận ra nơi Đức Giêsu, chúng ta tìm được sự giải thoát khỏi cảnh đau khổ.
Bệnh mù và câm là hai thứ bệnh làm cho con người không thấy được và không nói được. Hai thứ bệnh này đưa con người đến sự cô đơn vì nó làm cho con người mất sự liên đới với tha nhân, mất sự liên hệ với vũ trụ vạn vật: đó là cảnh khổ của con người. Bấy giờ, Đức Giêsu chữa lành cho họ và trả lại cho họ phẩm giá làm người, là thông hiệp với tha nhân và vũ trụ vạn vật. Đức Giêsu quả là Đấng cứu độ và hạnh phúc của con người.
Nhà chú giải Kinh thánh Lamarche diễn tả phép lạ mà Chúa Giêsu thực hiện trong Tin mừng hôm nay: Chúa Giêsu đến thế gian để tỏ bày Thiên Chúa. Qua cách sống khiêm tốn ẩn dật, Đức Giêsu cho thấy dung nhan đích thực của Thiên Chúa, là một Thiên Chúa khiêm hạ, bình dị không phô trương, ẩn thân trước mặt con người, có thể bị từ chối, bị tổn thương và có thể bị giết… chứ không phải một Thiên Chúa cao vời xa lạ, một Thiên Chúa của các triết gia.
Bởi đó, khi suy niệm về câu chuyện Tin mừng hôm nay, chúng ta được mời gọi:
Nhìn vào người mù: để cảm nghiệm niềm vui và hạnh phúc của người mù khi thấy được, và họ đã nói về Đức Giêsu khắp cả vùng. Chúng ta hãy năng chạy đến với Chúa Giêsu và xin Người mở con mắt đức tin để chúng ta thấy Chúa hiện diện trong mọi sự và hướng tâm hồn về Chúa để thờ phượng, tôn vinh, cảm tạ, học biết, lắng nghe và cầu xin với Ngài.
Hai người mù: Mù con mắt thể xác nên không thấy được Đức Giêsu; nhưng họ đã sáng con mất đức tin vì họ đã tin nhận Đức Giêsu là Đấng Cứu Thế, nên họ đã xin Người cứu chữa. Chúng ta có thể sáng con mắt thể xác vì nhìn thấy rõ ràng những công trình của Chúa qua vũ trụ vạn vật, nhưng có khi lại mù con mắt đức tin vì chúng ta đã không tin vào Thiên Chúa qua các dấu chỉ của sự vật, các biến cố, sự kiện chung quanh để nhận ra ý Chúa mà thực thi.
Trước khi được chữa lành, hai người mù đã lớn tiếng kêu xin Chúa Giêsu vì họ khát khao được sáng mắt để thấy; và sau khi được Chúa Giêsu chữa lành, họ lên tiếng cao rao Danh Đức Giêsu vì họ đã thấy Người bằng con mắt thể xác và con mắt đức tin. Phép lạ chữa lành bệnh mù cho ta thấy hiệu quả của lời cầu nguyện là nhờ đức tin: và đức tin được tuyên xưng ra bên ngoài bằng việc làm.
Bởi đó, một trong hai người mù đã tuyên xưng “Thưa Thầy tôi tin”. Sau lời tuyên xứng cách công khai này, Đức Giêsu đã thực hiện việc chữa lành bệnh cho người mù: “Các anh tin như thế nào thì được như vậy”. Đó cũng là lời này khích lệ niềm tin của chúng ta vào Thiên Chúa mỗi khi cầu nguyện.
Như thế, với phép lạ chữa người mù được đặt trong tâm tình Mùa Vọng là để khơi dậy trong tâm hồn chúng ta lòng kỳ vọng vào Thiên Chúa để chúng ta biết chuẩn bị tâm hồn và đời sống mỗi khi đến với Chúa trong những việc đạo đức cũng như đón nhận Chúa vào tâm hồn qua các bí tích.
Lạy Chúa Giêsu, xin ban thêm đức tin cho chúng con, để con mắt đức tin của mỗi người chúng con thêm tinh tường và sáng tỏ mà biết nhận ra những dấu chỉ và biến cố mà Chúa muốn trao gửi và nhắc bảo mỗi chúng con. Amen.